Tudodanchu's Weblog

Freedom, Democracy, Human Rights, No Communism For Vietnam

QUAN VÕ “TÂN THỜI” LÀM THƠ!!!

Posted by tudodanchu trên Tháng Chín 15, 2008

QUAN VÕ “TÂN THỜI” LÀM THƠ!!!

Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)

Đi lễ sớm về, Nam Nhân tôi ngả người ra ghế và chợt thiếp đi. Bỗng một giấc mơ khá khác thường ập đến, khi tỉnh dậy tôi vẫn nhớ nguyên cả câu chuyện.

Sự việc là như thế này: Rõ ràng lúc đó Nam Nhân tôi đang đọc tin trên các trang báo điện tử, thấy có tiếng động nhẹ, vội ngẩng lên. Chao ôi! Một người con gái phải nói là đẹp. Đôi mắt to, đen và sáng, nhìn vào đã thấy là rất thông minh. Nam Nhân tôi còn ngạc nhiên chưa kịp mở miệng thì cô ta nói: “Anh cứ cho tôi tự nhiên, và xin để tôi nhờ anh một việc”. Cô ta tự kéo ghế ngồi và nói:

– Tôi biết anh là sỹ quan trong Quân chủng Không quân của QLVNCH. Hoàn cảnh đất nước hiện nay khiến anh cùng nhiều anh chị em trong QLVNCH đã dùng BÚT LÀM VŨ KHÍ để giải trừ sự đô hộ hiện nay của tập đoàn việt-gian-cộng-sản. Chẳng phải sau tháng 4-1975, việt-gian-cộng-sản mới cài người vào lũng đoạn trong hàng ngũ những người chống sự xâm lược đỏ của Nga-xô và Tàu cộng. Chúng đã làm từ trước đó, nên vụ Mậu Thân (1968) mới có lũ chỉ điểm và trực tiếp tàn sát cả thường dân, như bọn Nguyễn đắc Xuân, Lê văn Hảo, anh em tên Hoàng phủ ngọc Tường, Hoàng phủ ngọc Phan…Và chuẩn bị cho vụ 4-1975, thì có những lũ gọi là thành phần thứ ba, du ca phản chiến, du sinh thiên tả… và lũ gián điệp, như Đoàn viết Hoạt cùng bè lũ ở Vạn Hạnh, đeo băng đỏ “cách mạng 30” ra cầu Trương minh Giảng đón xe tăng ngụy quân cộng sản; Nguyễn đan Quế cũng thế, sau còn ra tham chính, vì không được cái ghế “giám đốc bệnh viện Chợ Rẫy” nên mới làm mình làm mẩy tí chút. Những bộ mặt khác như Nguyễn hữu Hạnh, Nguyễn thành Trung…, nhiều lắm, chắc anh đã biết. Đến khi vào tù, việt-gian-cộng-sản lại có thêm một danh sách dài ngoằng những kẻ đầu hàng, phản bội, sống hèn và tham tiền, mà hiện nay đã lại ngã vào tay chúng trong cuộc chiến mới ở hải ngoại này. Chúng sử dụng bọn này trong việc chia rẽ lực lượng đánh việt-gian-cộng-sản, tung ra nhiều chiêu thức nhiều lập luận, nhưng đều có điểm giống nhau, đó là không cần phân tích tìm hiểu, cứ một ai đó dù là việt-gian-cộng-sản ác ôn, nói vài câu có vẻ chống đối là COI NHƯ ĐOÀN KẾT ĐỂ CHỐNG CỘNG và ĐỘI LÊN THÀNH LÃNH TỤ. Cứ đà đó thì rõ ràng đang đâm đầu vào cái bẫy “Quên quá khứ; Xóa bỏ hận thù”, có nghĩa “Hòa giải, Hòa hợp” với Việt-gian (là tay sai cho mọi thế lực xâm lược). Đã là VIỆT GIAN ÁC ÔN, ĐÃ và VẪN CÒN CA NGỢI TỔ CHỨC VIỆT GIAN, ĐÃ ĐÓNG GÓP CHO ĐẢNG VIỆT GIAN NHIỀU CÔNG SỨC, bây giờ ra hải ngoại đòi làm Lãnh Tụ của những người có thành tích chống xâm lược qua bao thế hệ (nhiều gia đình cả cha và con đều trong QLVNCH) bằng xương máu, tuổi trẻ với hạnh phúc gia đình và ngay sinh mệnh bản thân!!! Thế mà cũng có cá nhân và tổ chức đảng phái “chính trị” chấp nhận và cổ võ cho sự chấp nhận đó. Như thế có thể biết bọn họ là ai, tổ chức đảng phái đó là gì???”

Đôi mắt to, đen và thông minh ánh lên sự căm giận. Nam Nhân tôi ngồi yên, tôn trọng sự nổi giận xác đáng ấy. Khoảng một, hai phút trôi qua, cô gái tiếp:

– Bọn họ thật thiển cận, hoặc phải nói là có mưu đồ gì nên mới CHỐNG XÂM LƯỢC, CHỐNG VIỆT GIAN bằng dựa vào ĐẶC CÔNG ĐỎ và DÂN CHỦ CUỘI mà bỏ quên lực lượng CHỦ LỰC là NHÂN DÂN BỊ TRỊ và QLVNCH.

QLVNCH bị bỏ quên, chưa được đề cao và giao phó sứ mạng lịch sử này cho xứng với tầm vóc và thành tích chống xâm lược các loại. Có nhiều nguyên nhân, nhưng một nguyên nhân là vì, xin tự suy nghĩ lấy, ĐẦU NÃO của cái lực lượng tài ba đó không giống xưa kia, mà bị THẾ LỰC MA QUỶ thay vào bằng lũ VÔ CẢM, VÔ CHÍNH TRỊ, CƠ HỘI và HÈN.

Có thể nói rằng: Cuộc chiến chống XÂM LƯỢC ĐỎ ở VN ta, khởi đầu từ 1950, là lúc các tướng tá và cố vấn, binh lính Tàu cộng, sau đó thêm Nga-xô, vào sử dụng tổ chức việt-gian-cộng-sản và ngụy quân cộng sản, trong chiến tranh bành trướng chiếm thuộc địa đỏ, cho đến nay vẫn còn đang tiếp diễn, chưa hề ngưng nghỉ. Các hình thái chiến tranh thay đổi trong từng giai đoạn, NHƯNG VẪN LÀ ĐANG TỒN TẠI CHIẾN TRANH XÂM LƯỢC. Việc đổi trắng thay đen lịch sử chân chính vẫn đang được việt-gian-cộng-sản thực thi ngày càng thâm độc và tinh vi. Thí dụ: Khoảng nửa năm gần đây, một nhân vật trong nước được thoát ra ẩn số nhờ web Vietnamexodus, sau khi “đổi mới” (nghĩa là cắt bỏ ngang xương chương trình Hội luận về tên đại việt-gian Hồ chí Minh), đó là nhạc sĩ Tô Hải. Trước hết, không biết từ nguồn tin nào mà ông Tô Hải được nâng lên là “Đại Tá” (ngụy quân cộng sản). Nếu vẫn nằm trong lính ngụy cộng sản cho đến nay, có thể ông nhạc sĩ Tô Hải lên tới cấp tướng, như bạn cùng lứa hoặc đàn em kế cận. Nhưng ông Tô Hải đã chuyển ngành từ giữa thập niên 1950, cho nên cái tin đó là TIN BỊP (tại sao dzậy thì phải hỏi chủ web). Những người biết ông Tô Hải, nhận thấy là người có tài, bạo mồm nhưng rất khôn nên việt-gian-cộng-sản chỉ coi ông ta có tài nhạc và cả tài NỔ. Cho nên ông ta có cuộc sống khá thoải mái so với nhiều người khác ở Bắc VN, trước 1975. Cái đáng lưu ý là trong cuộc phỏng vấn mới đây của phóng viên VietnamExodus, Trâm Oanh, ông nhạc sỹ Tô Hải này lại XÓA TỘI cho hai thằng sát nhân, đại việt-gian là Lê đức Thọ và Tố Hữu!!!??? Xin nhường quyền phán xét bằng suy ngẫm của bạn đọc, để biết nó sẽ tác hại và gây hoang mang như thế nào, nhất là giới trẻ về những thông tin do nhân chứng kể trực tiếp qua một web có chút uy tín là VietnamExodus!

Cô gái mắt to, đen và thông minh, nhếch mép cười buồn và nói tiếp:

– Anh theo rõi tin hàng ngày, có biết chuyện “Quan võ tân thời”, chắc hết việc, nên cho quảng bá thơ của mình. Thơ tình nữa chứ: vận thì nghèo nàn, nội dung thì ủy mị, lông bông, mâu thuẫn. Phải nói là đọc lên thì thấy tác giả không có tâm hồn nghệ sĩ, mà chỉ là một anh “thợ gò cho nó hợp vần”.

Bỗng cô gái cười phá lên và hỏi:

– Anh có thấy quan võ làm thơ thời chiến không?

– Có chứ. Lý thường Kiệt là một thí dụ.

– Đúng. Nhưng thơ “tình tếu táo” kia. Thế mà lại có bọn đầu óc văn nô NỊNH rồi, thật thảm hại, hèn hạ hơn chuyện “Anh thợ may bình thơ quan võ”.

Rồi cô gái cười và kể:

– Vào lúc thời bình, có một ông quan võ nhiều công trạng, ngồi buồn mới nghĩ ra việc làm thơ. Ông ta nghĩ, làm thơ thì phải có người bình mới hay. Không dám mời người có học, sợ họ chê cười. Ông ta bèn cho gọi người thợ may vẫn may áo trong phủ của ông đến và ra lệnh ngồi lai rai với ông vài xị đế để nghe thơ của ông và cho nhận xét. Được quan cho nhậu cùng chiếu, vinh hạnh quá, anh thợ may chắp tay thưa: “Sẵn có con chó chờ cục xương đây, xin Cụ Lớn thử vịnh ạ. Quan võ vuốt râu và ngâm:

Chẳng phải voi, chẳng phải trâu

Ấy là con CHÓ cắn gâu gâu .

Anh thợ may: Câu đầu làm con hết sức đột ngột, câu hai con thở phào ra vì ngạc nhiên. Thơ mà lay động đầu óc người nghe đến thế thì tuyệt vời.

Quan võ ngâm tiếp:

Chẳng phải voi, chẳng phải trâu

Ấy là con CHÓ cắn gâu gâu

Khi ngủ với nhau thì phải đứng!

Trăm năm chẳng được hớp trà tàu!!!

Vừa nghe dứt lời, anh thợ may vội sụp xuống lạy viên quan võ như tế sao: ” Dạ thưa thơ này còn nhỉnh hơn lưỡng quốc Trạng nguyên Mạc đĩnh Chi là cái chắc. Ngủ với vợ chỉ có một tư thế Đứng, và cả đời không ai cho mà cũng không biết uống trà tàu, rồi lại chẳng phải voi, thú trong rừng, và trâu, vật nuôi ở nhà thì đúng là là là… CON CHÓ rồi. Đúng là CHÓ THẬT!

Được nghe nịnh, quan phổng mũi và chỉ tay vào chuồng chim bồ câu gần đó, e hèm:

– Này, ngươi hãy lắng nghe ta vịnh cái chuồng chim kia để biết khẩu khí của ta:

Bốn cột chênh vênh đứng giữa Trời

Anh thợ may bình:

– Con đoan chắc Cụ Lớn sẽ được thăng tiến tới “Tứ trụ Tiều đình”.

Quan võ hứng trí:

Bốn cột chênh vênh đứng giữa Trời

Anh thì bay bổng, chú bay khơi

Cùng nhau sinh đẻ đầy con cháu

Anh thợ may la lên:

– Bẩm Cụ lớn, câu hai chứng tỏ Người là Anh Hùng có “chí tang bồng hồ thỉ” ạ. Câu ba là con cháu đầy nhà, hưởng phúc, nối nghiệp tổ tiên.

Quan võ gật gù đọc tiếp:

Bốn cột chênh vênh đứng giữa Trời

Anh thì bay bổng chú bay khơi

Cùng nhau sinh đẻ đầy con cháu

Nướng chả, băm viên đánh chén chơi!

Vừa hết bài thơ thì anh thợ may lại quỳ xuống, bẩm Cụ Lớn, số Người còn nhiều bổng lộc vô tận và năn nỉ xin cho hai bài thơ đó để đem về treo ở nhà. Nghe thế, quan thở dài:

– Ta đâu có biết chữ. Thôi để mai ta cho gọi thày đồ vào viết lại rồi thưởng cho tài bình thơ của ngươi. Giờ tạm cho ngươi hai mươi lạng bạc và năm hũ rượu hảo hạng.

Kể đến đó, cô gái mắt to, đen và thông minh, thở dài:

– Đấy là quan võ lúc thời bình, không có học. Kẻ bình thơ chỉ là anh thợ may và quan võ kia cũng biết người, biết mình, đâu bạo gan, tham danh đến mù lòa không biết mình làm ra THẨN chứ đâu phải THƠ, mà quảng bá ra toàn thiên hạ. Còn những tên nịnh bợ cũng có học này nọ. Vào lúc tình hình trong và ngoài VN đang biết bao biến động mà làm cái việc trái khoáy thế, xin anh thử nghĩ xem có phải là một sáng kiến trong thực thi một kiểu mẫu mới để ‘hưởng ứng” cái gọi là nghị quyết 36 của việt-gian-cộng-sản???

Nói xong cô ta nhờ tôi phổ biến một bài thơ của cô. Tôi gật đầu bằng lòng. Chợt tỉnh dậy, vẫn nhớ nguyên bài thơ đó mới lạ làm sao. Xin chép lại nguyên văn để quý bạn đọc thưởng lãm

ĐÔI MẮT U TỐI

Mắt tôi biếc cả hồ thu

Mắt anh u tối, vừa Ngu vừa Hèn

Đất nước đang cảnh rối ren

Tương lai dân tộc mọi miền tang thương

Học sinh trốn học, bỏ trường

Bao nhiêu bé gái dặm trường bán thân

Thương phế binh sống âm thầm

Lết lê đường phố kiếm ăn lần hồi

Bao nhiêu Vị tự thiêu rồi?

Bao nhiêu Vị nữa, cuộc đời lắt lay?

Truyền thống dân tộc lâu nay

Bọn việt-gian đã phá ngay từ đầu

Liếm gót Nga, bám đít Tàu

Thế mà “quan võ” cắm đầu làm thơ

Nào là:”đáy mắt hồ thu”

Nào là:”giấc mộng viễn du hôm nào”

Nào là:”gió lọt song đào”

Nào là:”thánh thót”, nào:”ru men tình”

Toàn là sáo ngữ linh tinh

Thấy thơ người, cũng nghĩ mình thi nhân!?

Bỏ quên: “huynh đệ chi binh”

Bỏ quên ơn mẹ, chỉ tình với tang!?

Thời gian là đá thử vàng

Những ai son sắt, lá gan anh hùng

Đừng như thùng gỗ to đùng

Dù kêu bao lớn cũng LÒNG RỖNG KHÔNG!!!

Anh-quốc, ngày 14 tháng 9 năm 2008

Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)

http://www.hon-viet.co.uk/NamNhan_QuanVoTanThoiLamTho.htm

2 bình luận to “QUAN VÕ “TÂN THỜI” LÀM THƠ!!!”

  1. […] QUAN VÕ “TÂN THỜI” LÀM THƠ!!! […]

  2. […] QUAN VÕ “TÂN THỜI” LÀM THƠ!!! […]

Bình luận về bài viết này